Trận Thành cổ Quảng Trị 1972
Quân Giải phóng miền Nam Việt Nam đã dùng các biện pháp tấn công bất ngờ, liên hoàn và mạnh mẽ để chiếm được thành cổ Quảng Trị trong vòng một ngày. Tuy nhiên, quân đội Mỹ - Ngụy không chấp nhận thất bại và đã triển khai một cuộc phản công quyết liệt để tái chiếm lại thành cổ. Họ đã huy động một lực lượng hải, lục, không quân đông và sử dụng một khối lượng chất nổ khổng lồ để tấn công vào thành cổ. Theo ước tính, trong 81 ngày đêm, quân đội Mỹ - Ngụy đã dùng khoảng 328.000 tấn bom đạn để tấn công vào thành cổ Quảng Trị, tương đương với sức công phá của 7 quả bom nguyên tử mà Mỹ đã ném xuống Hiroshima năm 1945. Thành cổ Quảng Trị đã bị san phẳng, chỉ còn lại một cửa hướng Đông tương đối nguyên hình và vài đoạn tường thành.
Trong khi đó, quân Giải phóng miền Nam Việt Nam đã chiến đấu anh dũng và kiên cường để giữ vững thành cổ. Họ đã dùng các biện pháp chống trả linh hoạt như đào hầm, lập chốt, đặt mìn, bắn tỉa, tấn công đột kích… để gây thiệt hại cho quân địch và bảo vệ vị trí của mình. Họ đã tiêu diệt 2 sư đoàn cơ động chiến lược của địch, diệt 26.000 tên, bắt sống 71 tên, đánh thiệt hại nặng 19 tiểu đoàn, phá hỏng 349 xe quân sự trong đó có 200 xe tăng và thiết giáp, bắn rơi 205 máy bay, thu 500 súng các loại. Trong trận chiến này, hàng ngàn chiến sĩ Quân Giải phóng miền Nam Việt Nam đã hy sinh anh dũng, ghi dấu ấn sâu sắc trong lịch sử chiến đấu của dân tộc.
Trận chiến kết thúc vào ngày 16/9/1972, khi quân đội Mỹ - Ngụy đã tái chiếm được thành cổ và một phần thị xã Quảng Trị. Tuy nhiên, quân Giải phóng miền Nam Việt Nam vẫn giữ được nửa bắc tỉnh Quảng Trị, các vị trí chiến lược ở cực Tây tỉnh Quảng Trị và xung quanh thành cổ cũng như các vị trí xung yếu trong thị xã. Trận Thành cổ Quảng Trị đã góp phần làm rung chuyển chính sách chiến tranh của Mỹ và thúc đẩy tiến trình đàm phán Paris để kết thúc cuộc chiến tranh Việt Nam.